4.2 C
London
Thứ Tư, Tháng Hai 5, 2025
Trang chủĐệ tử quyĐệ Tử Quy Chương I: "Cha Mẹ Bệnh, Nếm Thuốc Trước"

Đệ Tử Quy Chương I: “Cha Mẹ Bệnh, Nếm Thuốc Trước”

Date:

Bài Viết Liên Quan

spot_imgspot_img

Đệ Tử Quy Chương I: “Cha Mẹ Bệnh, Nếm Thuốc Trước”

Đệ Tử Quy Chương I: “Cha Mẹ Bệnh, Nếm Thuốc Trước”. Khi cha mẹ bị bệnh, sắc thuốc xong con cái trước tiên phải nếm thử xem thuốc này có nóng hay không. Khi không còn quá nóng thì mới bưng lên cho cha mẹ uống. Đây cũng biểu hiện của người con hiếu thảo, khi cha mẹ bị bệnh, họ đều ở bên cạnh để chăm sóc.

9. Kinh văn – Đệ Tử Quy

Thân hữu tật, dược tiên thường. Trú dạ thị, bất ly sàng”.

“Cha mẹ bệnh, nếm thuốc trước. Ngày đêm hầu, không rời giường”.

9.1 “Cha mẹ bệnh, nếm thuốc trước” – Đệ Tử Quy

Khi cha mẹ bị bệnh, sắc thuốc xong con cái trước tiên phải nếm thử xem thuốc này có nóng hay không. Khi không còn quá nóng thì mới bưng lên cho cha mẹ uống. Đây cũng biểu hiện của người con hiếu thảo, khi cha mẹ bị bệnh, họ đều ở bên cạnh để chăm sóc. Câu chuyện này cũng bắt nguồn từ đời Hán Văn Đế triều Hán. Chúng ta đều biết “Văn Cảnh Chi Trị”. Văn và Cảnh là hai vị Hoàng Đế trị vì đất nước rất tốt. Nguyên nhân căn bản là lấy “hiếu”  để trị vì thiên hạ. Thực ra muốn dẫn dắt tốt đoàn thể, gia đình, thậm chí là quốc gia, hoàn toàn không phức tạp như chúng ta tưởng tượng. Văn Đế hầu hạ mẹ của ông ba năm tròn. Mẹ ông bị bệnh ba năm, ông đều tự tay bưng thuốc hầu hạ như vậy. Sau đó bệnh của mẹ ông cũng chuyển biến tốt.

Thời nay quý vị có từng nghe thấy, khi cha mẹ bị bệnh thì con cái thường luôn ở bên cạnh chăm sóc không? Nhất định có. Bởi vì giống như Lão Tử nói trong “Đạo Đức Kinh”: “Quốc gia hỗn loạn, bạn mới thấy được ai là trung thần”. Khi con người càng ngày càng bất hiếu, các vị mới có thể nhìn thấy người con hiếu thảo đích thực, họ sẽ không vì trào lưu thời đại mà họ sẽ hiên ngang bất khuất. Tin rằng khi người con có thể làm được hành động như vậy thì sức khỏe của cha mẹ họ sẽ nhanh chóng hồi phục. Trước đây chúng ta có nhắc đến “Mạnh Tông khóc măng”. Bởi do tấm lòng chân thành nên đã khiến cho măng mọc ra. Sau khi ăn xong, mẹ của ông cảm thấy rất vui nên đã khỏi bệnh.

Về phương diện này, chúng ta sẽ nói với các em, hiện nay mẹ bị bệnh, thuốc của mẹ uống các em có nên nếm trước không? Đương nhiên nếu như mẹ uống thuốc đông dược thì có thể nếm thử xem có quá nóng không, nhưng nếu như uống thuốc Tây thì có nên “nếm thuốc trước” hay không? Chúng ta dạy “Đệ Tử Quy”, mỗi một câu chúng ta đã nắm được ý nghĩa Kinh văn nhưng phải phối hợp với hoàn cảnh đời sống hiện tại mới được. Nếu không, đến khi uống thử rồi, người mẹ sẽ hỏi: “Sao con làm như vậy?” thì các em sẽ trả lời là do thầy của con dạy “cha mẹ bệnh, nếm thuốc trước”.

Chúng ta tiến thêm một bước nữa hướng dẫn các em khi lấy nước cho cha mẹ phải kiểm tra trước, nước không nên quá nóng cũng không nên quá lạnh. Chúng ta còn phải hướng dẫn các em suy nghĩ xem khi cha mẹ bị bệnh, giả như có tình trạng khẩn cấp, người làm con cái chúng ta cần phải ứng phó như thế nào? Ví dụ người mẹ bị bệnh cao huyết áp, bỗng nhiên phát bệnh ngã xuống thì người con này phải làm sao? Quý vị bằng hữu, không phải doanh nghiệp mới có kế hoạch ứng cứu khẩn cấp mà gia đình cũng phải có kế hoạch ứng cứu khẩn cấp nữa. Quý vị hướng dẫn con cái từ nhỏ đứng trước những tình huống khẩn cấp phải ứng phó như thế nào, thì khi đối diện tình huống khẩn cấp chúng sẽ biết cách xử lý sự việc một cách bình tĩnh, không vội vàng.

Vậy cần phải chú ý những phương diện nào? Thuốc để ở đâu? Lúc khẩn cấp làm sao lấy được những thuốc này? Nếu như để thuốc lẫn lộn thì trong tình huống cấp bách tay chân luống cuống có thể tìm được không? Hơn nữa, số điện thoại cấp cứu là bao nhiêu? (ở Việt Nam, số điện thoại gọi cấp cứu là 115). Tiếp đến là số điện thoại của người thân thích nhất của trẻ. Những điều này đều nên cho trẻ biết, để khi gặp phải trẻ biết cách xử lý. Thậm chí khi cha mẹ nằm bệnh trên giường cần phải chăm sóc như thế nào cũng đều phải cho trẻ biết, thậm chí để chúng có cơ hội làm. Tin rằng trong quá trình làm, chúng có thể làm việc càng ngày càng cẩn thận hơn, càng có thể cảm thông được nỗi đau khổ của bệnh tật và biết được nhu cầu của người bệnh. Đây là “cha mẹ bệnh, nếm thuốc trước”. Chúng ta có thể suy rộng ra nhằm hướng dẫn các em những phương pháp và thái độ này.

Một người bị bệnh, ngoài việc phải đối trị căn bệnh này ra còn cần phải nên làm những việc nào mới có thể khiến bệnh của cha mẹ, thậm chí là bệnh của người thân được khỏi nhanh hơn? Điều này cũng đáng để suy nghĩ. Tục ngữ nói: “Thầy thuốc có thể chữa bệnh, không thể cứu được mệnh”. Quý vị thấy rất nhiều người có tiền nhưng không thể trường thọ được. Người muốn được trường thọ thì phải như lý như pháp mà cầu. Sống trong trời đất, chỉ cần quý vị cầu như lý như pháp thì đều có thể cầu được.

Đệ Tử Quy Chương I: "Cha Mẹ Bệnh, Nếm Thuốc Trước"
Đệ Tử Quy Chương I: “Cha Mẹ Bệnh, Nếm Thuốc Trước”

Bài giảng trước chúng ta đã nhắc đến bố thí tài là nguyên nhân đích thực của được giàu có. Nghĩa là vạn pháp do nhân duyên mới có thể sinh ra được.

Bố thí pháp.

Một người làm thế nào để được thông minh trí huệ? Bố thí pháp được thông minh trí huệ. Về điểm này tôi rất có thể nghiệm. Tôi nhớ khi tôi muốn thi vào trường đại học sư phạm, tôi phải đi luyện thi. Vào lúc đó tôi cũng tự đặt ra cho mình một số kỳ vọng là vào lớp học xong thì phải hiểu liền. Tôi cũng rất chuyên chú. Tôi ngồi ở dãy bàn thứ ba phía trước. Bởi vì ngồi ở phía trước chủ yếu đều là bạn học nữ, mà chiều cao của tôi lại cao hơn một chút, nên người phía sau đều biết phía trước có một học sinh cao hơn một cái đầu. Bởi vì rất nhiều bạn học nữ học môn toán, vật lý, hóa học tương đối kém, nên họ thường đem bài xuống hỏi tôi. Tôi thường hay bỏ một ít thời gian giải thích cho họ hiểu những vấn đề mà họ chưa hiểu. Có một cậu bạn rất thân với tôi chạy đến đập bàn tôi nói: “Bạn dạy người ta đã hơn một tiếng đồng hồ rồi, bản thân bạn có cần học hay không vậy?”. Cậu ấy thấy không thể chịu đựng được: “Sao bạn tốn thời gian của mình cho người khác nhiều như vậy?”. Tôi liền mỉm cười với cậu ấy và nói: “Thật ra tôi giải thích cho cô ấy thì bản thân tôi có lợi nhiều nhất. Bởi vì cô ấy muốn hiểu đề này, tôi cần phải hướng dẫn cho cô ấy biết. Việc đó đòi hỏi tôi phải suy nghĩ càng rõ ràng, càng sâu sắc hơn”. Tôi dạy người khác môn toán nhưng bản thân tôi rất ít khi giải nhiều đề, bởi vì không có thời gian. Rất nhiều bạn học còn làm được các đề của lớp luyện thi khác. Cuối cùng đến khi thi, năm đầu tiên tôi thi môn toán được chín mươi điểm. Điểm tối đa là 100, tôi thi được chín mươi điểm. Năm thứ hai thi làm giáo viên dự bị, tôi cũng chưa có học bởi vì không có thời gian, nhưng cũng thi được tám mươi tám điểm. Năm thứ ba tiếp tục thi vẫn được tám mươi tám điểm. Điều này chứng tỏ trước đây bố thí pháp, rất vui vẻ đem những phương pháp này nói cho người khác biết, nên loại năng lực tư duy lo-gic này của bản thân sẽ càng ngày càng nâng cao. Thật sự là bố thí pháp được thông minh trí tuệ.

Bởi do thể nghiệm như vậy, nên tôi thường hay hỏi bạn bè một câu hỏi: “Có phải trí nhớ tỉ lệ nghịch với tuổi tác không?”. Có phải không? Không phải à! Thông thường đều sẽ nói càng già thì trí nhớ sẽ càng suy giảm. Sống càng già thì trí nhớ sẽ càng suy giảm là kết quả, nguyên nhân do đâu vậy? Do không dùng nữa. Ngoài ra còn do phiền não quá nhiều, mỗi ngày bị mây đen che phủ, nghĩ mãi đến cuối cùng cũng không thể nghĩ được gì. Trí nhớ của con người vì sao suy giảm vậy? Quý vị không dùng nó, lại quá nhiều phiền não thì đương nhiên trí nhớ sẽ càng ngày càng suy giảm.

Thầy Lý Bỉnh Nam chín mươi bảy tuổi mà giảng bài không cần mở sách. Từ khi hai mươi lăm tuổi là tôi bắt đầu tiếp nhận những Kinh điển Thánh Hiền này, cũng rất chăm chỉ học tập, nên trí nhớ của tôi luôn duy trì ở mức như thế này. Quả thật, bố thí pháp có thể được thông minh trí huệ. Hơn nữa, người nào cũng có thể làm được. Chúng ta nên biết, Mạnh Phu Tử nói với chúng ta: “Thuấn là ai? Ta là ai? Người nào cũng đều làm được như vậy”.

Thứ nhất là bố thí tài, thứ hai là bố thí pháp.

Bố thí vô úy.

Cuối cùng là bố thí vô úy được khỏe mạnh trường thọ. “Vô úy” chính là đừng làm cho người khác sợ hãi. Chúng ta nêu ra ví dụ thực tế nhất, điển hình chân thật nhất là cụ Hứa Triết 106 tuổi ở Singapore. Cụ không ngừng giúp đỡ người khác tránh được sự đau khổ của bệnh tật, thậm chí là đau khổ trong đời sống. Cụ đều chủ động đi giúp đỡ. Cụ trên năm mươi tuổi mới đi học làm y tá. Tinh thần đó thật sự khiến chúng ta cảm phục. Cụ thường xuyên giúp đỡ người khác, giải quyết đau khổ cho người khác nên cụ được khỏe mạnh trường thọ. 106 tuổi rồi mà cụ đi đứng rất nhanh nhẹn, nói chuyện cũng rất minh mẫn, không thể nhận ra cụ đã hơn 106 tuổi. Vì vậy, chân lý phải thông qua chúng ta tự mình chứng thực, thì niềm tin của chúng ta mới đầy đủ được.

Trước khi tôi đi Úc Châu, ông nội tôi (lúc đó đã 84 tuổi) bị tai biến mạch máu não. Lúc ông bị tai biến là nửa đêm, chúng tôi vội đưa đến bệnh viện. Cuối cùng bác sĩ nói: “Tám mươi mấy tuổi rồi, chúng tôi không dám phẫu thuật, bởi vì cả một vùng mạch máu bị tắc nghẽn. Thông thường tai biến mạch máu não là chỉ một nhánh bị tắc nghẽn, còn của ông là toàn bộ mạch máu bị tắc nghẽn hết, nên người nhà nên chờ đợi lo hậu sự”. Cha của tôi và các cô các chú của tôi đều rất hiếu thảo. Tất cả họ đứng trước tình thế bất ngờ, bởi vì ông nội tôi từ trước đến nay không hề bị bệnh tim mạch. Người ông gầy và cao, xem ra cũng rất khỏe mạnh, nhưng thực ra đã có biểu hiện triệu chứng rồi, chỉ là không chú ý đến. Bởi có khoảng thời gian ông nội tôi cảm thấy chóng mặt, nhưng cũng không nghĩ đến ông bị cao huyết áp, chỉ nghĩ có lẽ là do bị cảm nên không phát hiện triệu chứng này.

Tôi thấy cha tôi và những người lớn đều cuống cả lên. Vào lúc này tôi liền nói với cha tôi: “Bố thí vô úy được khỏe mạnh trường thọ. Cha à! Cha đưa cho con năm mươi ngàn đồng, phải là tiền của ông nội mới được. Bởi vì đem tiền của ông đi làm bố thí vô úy thì mới trực tiếp giúp đỡ đối với ông nhanh nhất”. Đương nhiên cha tôi cũng rất tin tưởng tôi, liền đưa cho tôi. Sau đó tôi đến phòng hồi sức để nói cho ông tôi biết. Tôi nói: “Hiện nay người nghèo khổ, người đối diện với đói khát khá nhiều mà chúng ta vẫn còn thừa sức có thể giúp đỡ họ…”. Cuối cùng ông nội tôi đã gật đầu đồng ý mà không thể nói ra thành lời. Tôi liền nhanh chóng mang tiền đó đi cứu tế, đi giúp đỡ những người nghèo khổ. Cuối cùng, ông nội ở phòng hồi sức năm ngày thì được đưa ra phòng bệnh bình thường. Vì thế, các vị thật sự phải đi chứng thực.

Sau đó thì ông xuất viện. Bác sĩ lại nói: “Người tám mươi mấy tuổi bị tai biến thì không thể đi được, các vị nên chuẩn bị sẵn sàng”. Lúc đó tôi đã xin thôi việc để đi Úc Châu học. Tôi hẹn với ông nội: “Lần sau cháu về ông phải đứng dậy đi cho cháu thấy nhé!”. Tôi đã hẹn với ông nội tôi như vậy. Khi tôi qua bên Úc, bởi vì học viện Tịnh Tông đang bồi dưỡng rất nhiều vị thầy hoằng dương học vấn Thánh Hiền, nên tôi đã lấy danh nghĩa của ông tôi để quyên tặng một ít tiền. Đúng ngay ngày quyên tặng đó, tôi gọi điện thoại cho mẹ tôi. Mẹ tôi nói: “Ông nội con hôm nay có thể đi được rồi”. Có rất nhiều chân lý chúng ta tuyệt đối phải dùng tâm chí thành để chứng thực. Thánh nhân tuyệt đối không bao giờ nói lời vọng ngữ.

“Cha mẹ bệnh, nếm thuốc trước”. Ngoài chữa bệnh ra, còn phải chữa mạng sống của họ. Khi một người bố thí vô úy càng nhiều thì thân thể mới có thể càng khỏe mạnh.

9.2  “Ngày đêm hầu, không rời giường”

Đây là lòng chí thành của người con hiếu thảo biểu hiện ra. Đương nhiên nếu như sức khỏe của quý vị không thật tốt thì cũng không nên cố gắng quá, lúc cần nghỉ thì cũng nên nghỉ ngơi một chút. Nhưng khi cha mẹ cần đến quý vị, quý vị lập tức có thể biết là được. Quý vị cũng có thể ngủ ở bên cạnh, sau đó lấy sợi dây buộc vào, chỉ cần mẹ hoặc cha quý vị cần thì kéo một cái là quý vị thức dậy ngay. Chúng ta phải biết ứng biến linh hoạt. Quý vị không nên nói rằng: “Hán Văn Đế không ngủ thì tôi cũng học theo ông”. Không cần thiết như vậy!

Xin mời xem tiếp phần sau: “Tang ba năm, thường thương nhớ”

PHẬT TỬ THẤY TỐT, CÓ ÍCH CHO NGƯỜI CHO MÌNH XIN CHIA SẺ BÀI VIẾT
NAM MÔ QUÁN THẾ ÂM BỒ TÁT
Ngưỡng nguyện Đức Bồ-tát Quán Thế Âm gia hộ cho kẻ mù Được thấy, kẻ Điếc Được nghe, người Đau khổ Được an vui.
--------------------------------------
Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật
Nam Mô A Di Đà Phật
--------------------------------------

Subscribe

- Never miss a story with notifications

- Gain full access to our premium content

- Browse free from up to 5 devices at once

Bái viết mới nhất

spot_img